Читать книгу Vietnamese Stories for Language Learners - Tri C. Tran - Страница 11

Оглавление

The Woman from Nam Xuong

A Love Injustice Untold

Society often condemns a woman’s unfaithfulness more harshly than that of a man. Because of this, women are left to choose between their attractions and adultery or their reputations. Although there are several ways for a woman to prove her fidelity, nevertheless, the accusation or suspicion of unfaithfulness would make her feel that her integrity was seriously disgraced. Once the accusations triggered judgment (just or unjust), any woman might react in an indescribably tragic manner.

Long, long ago, in the district of Nam Xuong, part of the Ha Nam province, there was a young woman who was beautiful inside and out. She was married to a man named Truong. Young Truong loved his wife wholeheartedly, but was often jealous for no reason. She always had to show her husband that she was decent and faithful.

Their home country was at war with Champa, so Truong received the king’s order to go to war. On the day of his departure, the couple was extremely reluctant to part from each other. A short time after Truong was conscripted, the young woman found out she was pregnant, and after nine months she gave birth to an adorable baby boy. The boy grew fast, and in no time, he was learning to walk and talk. The older he got, the more he looked exactly like his father.

After they finished dinner, the mother and child would always sit next to each other on their wooden bed and look at the gloomy light from their oil lamp.

Every now and then, the boy would ask, “Mommy, where is Father? Huh, Mommy?”

The young woman would sadly point at her shadow on the wall. “That’s your father!”

The boy saw the shadow on the wall and thought it was real, believing it to be his father. Every time night fell, he anxiously waited for his father to come home so that he could play with him.

The following year, there was a truce in the war with Champa, and young Truong happily returned to his village, counting each minute and each second until he was able to see his lovely wife. Their reunion was so moving that words could not describe it. Truong’s happiness was multiplied manifold when he found out he had a son to continue his lineage. By this time, the boy spoke fluently, but he looked at Truong like a stranger because they had never met.

Truong picked him up and lovingly asked, “Do you know who I am? I am your father!”

The boy unexpectedly wrestled out of his father’s arms and responded, “No! No! You are not my father! My father only visits me at night!”

Truong was enormously shocked when he heard this coming from his son. The young woman was no less astonished, not expecting her son to say such nonsense. She was still choked up with tears and didn’t know how to begin to explain herself when Truong became violently angry.

“I wasn’t even gone for long, and you were already unfaithful to me. I really didn’t expect you to be so two-faced. Women like you turn out to be just promiscuous!”

Even though the young woman pleaded with him to let her tell him the whole story, Truong stubbornly did not want to listen.

He nagged and said, “Don’t waste your effort justifying it. I won’t believe anything you say anyway. If you want the truth, ask a child. Children won’t know how to make up stories.”

The young woman was extremely heartbroken, knowing that even if she tried to explain, she wouldn’t be able to convince her overly jealous husband. She left home, but didn’t know where to go. She wandered aimlessly around the neighborhood, like a person in shock. She kept walking for a long time, finally reaching the port of Ha Giang at the end of the village. In a fit of extreme hopelessness, she crept slowly into the river and committed suicide by drowning herself.

At home, Truong momentarily calmed down from his rage and began to worry about the whereabouts of his wife. He carried his son around the village while asking everyone, but no one knew. Three days later, someone was fishing and happened to see the corpse of a young woman floating along the river. Truong heard the news and rushed to the area. He recognized his ill-fated wife. He cried his heart out, then buried her.

That evening was the first time he lit the oil lamp as it got dark. When the shadow of him and his son glimmered on the wall, the boy quickly pointed at the “father shadow” and cried, “There it is, my father has come home!”

Truong was stunned as the situation became clear to him. He finally understood the whole story and the unjust situation that his wife had to bear. The villagers, knowing what happened, built a shrine for the young woman and called it the “Shrine for Truong’s Wife.”


Thiếu Phụ Nam Xương

Oan Tình Biết Tỏ Cùng Ai

Dường như người đời thường lên án sự thiếu chung thuỷ của người phụ nữ khắt khe hơn là đối với nam giới. Có lẽ vì thế mà rất nhiều người đàn bà phải chọn lựa giữa sự phụ bạc và danh dự của mình. Có nhiều cách để một người đàn bà chứng minh sự trinh bạch của mình. Tuy thế, lắm khi chỉ vì bị nghi ngờ là phụ bạc thôi mà người ấy đã cảm thấy danh dự bị xúc phạm nặng nề. Một khi người đàn bà đã cảm thấy như thế, phản ứng của nàng có thể vô cùng thảm khốc.

Lâu, lâu lắm rồi, ở huyện Nam Xương thuộc tỉnh Hà Nam có người thiếu phụ đẹp cả người lẫn nết, kết nghĩa vợ chồng với chàng Trương. Trương sinh một lòng yêu vợ, nhưng phải tính hay ghen bóng ghen gió. Thiếu phụ lúc nào cũng phải tỏ ra cho chồng thấy mình là đoan trang, chung thuỷ.

Nhân nước nhà có chiến tranh với nước Chiêm Thành, chàng Trương được lệnh vua phải ra đi đánh giặc. Hai vợ chồng vô cùng bịn rịn buổi chia tay. Ít lâu sau, thiếu phụ mới biết mình đã có thai, rồi qua chín tháng mười ngày, sinh được một thằng bé trai kháu khỉnh. Thằng bé mau ăn, chóng lớn, chẳng mấy chốc đã bắt đầu tập đi, tập nói. Thằng bé càng lớn càng trông giống cha như tạc. Đêm đêm, khi cơm nước xong xuôi, hai mẹ con thường ngồi bên nhau trên phản, trong ánh đèn dầu ảm đạm. Thằng bé thỉnh thoảng lại hỏi mẹ:

 –Mẹ ơi, cha đâu rồi, hở mẹ?

Thiếu phụ buồn rầu, chỉ vào bóng mình in trên vách:

 –Cha con đó!

Thằng bé tưởng thật, nhìn cái bóng trên tường mà ngỡ đó là cha mình. Rồi cứ mỗi lần đêm xuống, nó lại háo hức đợi cha về để cùng đùa giỡn. Năm sau, giặc Chiêm Thành đã tạm thời được dẹp yên, Trương sinh vui sướng trở về làng, mong từng giờ từng phút được gặp lại vợ hiền. Cảnh trùng phùng của đôi vợ chồng vô cùng cảm động, không bút mực nào tả xiết. Niềm vui của chàng Trương lại còn nhân lên bội phần khi biết rằng mình đã có một đứa con trai để sau này nối dõi tông đường. Thằng bé bây giờ đã nói sõi, song nó nhìn chàng Trương như một người xa lạ vì chưa một lần gần gũi. Chàng Trương bế nó lên, âu yếm hỏi:

 –Con có biết ta là ai không? Ta là cha của con đó!

Chẳng ngờ thằng bé vùng ra khỏi vòng tay cha, đáp lại:

 –Không! Không! Ông không phải là cha tôi! Cha tôi đêm tối mới về chơi với tôi cơ!

Trương sinh nghe qua lời con nói, vô cùng sửng sốt. Thiếu phụ cũng bàng hoàng chẳng kém, không ngờ con nói chuyện tầm phào như thế. Nàng còn đang nghẹn ngào chưa biết phải bắt đầu giãi bày như thế nào thì chàng Trương đã đùng đùng nổi giận:

 –Ta ra đi chưa được bao lâu mà ở nhà nàng đã sinh lòng trăng gió. Thật chẳng ngờ nàng một dạ hai lòng. Đàn bà như nàng quả là đồ hư thân mất nết!

Mặc cho thiếu phụ năn nỉ xin được kể lại đầu đuôi câu chuyện, Trương sinh một mực không muốn nghe. Chàng còn chì chiết:

 –Nàng đừng mất công biện hộ. Nàng có nói gì ta cũng không tin. Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ. Con nít không biết đặt điều đâu!

Thiếu phụ đau khổ vô ngần, biết có cố phân trần cũng không lay chuyển được người chồng cả ghen. Nàng bỏ nhà ra đi mà không biết phải đi đâu. Nàng đi lang thang khắp xóm như người mất hồn. Thiếu phụ cứ đi, đi mãi, cuối cùng ra đến bến Hà Giang ở cuối làng. Trong cơn tuyệt vọng cùng cực, nàng đi dần, đi dần xuống sông rồi trầm mình tuẫn tiết.

Ở nhà, chàng Trương tạm nguôi cơn thịnh nộ, bắt đầu lo lắng không biết vợ đi đâu. Chàng bế con đi khắp làng, hỏi ai cũng không biết. Ba hôm sau, có người đi câu tình cờ thấy xác người thiếu phụ nổi lên ở ven sông. Trương sinh nghe tin chạy đến tận nơi, nhận ra người vợ xấu số của mình. Chàng khóc lóc thảm thiết rồi an táng vợ. Đêm hôm ấy, lần đầu tiên chàng mới thắp đèn dầu sau bữa tối. Khi bóng hai cha con vừa chập chờn in trên vách, thằng bé vội chỉ ngay bóng cha và kêu lên:

 –Đây rồi, cha của tôi đã về!

Trương sinh sững người, vỡ lẽ, bấy giờ mới hiểu đầu đuôi câu chuyện và nỗi oan tình mà vợ mình phải gánh chịu. Người trong làng biết chuyện, lập miếu thờ người thiếu phụ và vẫn quen gọi là “Miếu vợ chàng Trương”.


Cultural Notes

1 Chiem Thanh, or “Champa” in the Cham language, was a country that occupied most of what is now Central Vietnam. The country existed between the years of 182 and 1832. There had been several wars between Vietnam (under different names depending on the historical period) and Champa before the kingdom completely collapsed. The Cham people are now scattered mostly in Central Vietnam and some southern provinces as a minority people.

2 It has always been a big deal for a man to learn that he will have a son to continue his lineage. The culture has always emphasized the man’s role in the family and society. The saying “Nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô” (“One man counts, ten women do not”), reflects this mentality.

Vocabulary and Expressions

NOUNS

chuyện tầm phào nonsense

cơn thịnh nộ fury

người mất hồn soulless person

nỗi oan tình unjust situation

thiếu phụ young woman

ADJECTIVES

ảm đạm gloomy

bịn rịn loath to part with someone

cả ghen overly jealous

cảm động moving

đoan trang decent

kháu khỉnh cute

nghẹn ngào choked by tears

sửng sốt flabbergasted

xấu số ill-fated

VERBS

an táng to bury

biện hộ to justify

chì chiết to nag

giãi bày to explain oneself

lang thang to go aimlessly

mất công to waste one’s effort

năn nỉ to implore

nổi giận to get mad

phân trần to exculpate oneself

trầm mình to drown oneself

trùng phùng to encounter again

tuẫn tiết to commit suicide

ADVERBS

bội phần many times more

chẳng mấy chốc in no time

chẳng ngờ unexpectedly

chập chờn glimmeringly

háo hức anxiously

một lòng wholeheartedly

một mực persistently

sõi fluently

vô ngần extremely

IDIOMATIC EXPRESSIONS

đẹp cả người lẫn nết beautiful inside and out

đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ when outside, get informed by the elderly; when at home, from the young

ghen bóng ghen gió unfoundedly jealous

giống như tạc to resemble greatly

hư thân mất nết promiscuous

không bút mực nào tả xiết indescribably

lâu, lâu lắm rồi long, long ago

mau ăn, chóng lớn to grow up fast

một dạ hai lòng two-faced

nối dõi tông đường to continue one’s lineage

sinh lòng trăng gió to become unfaithful

Discussion Questions

1 Why is it, in your opinion, that a husband can be jealous but not his wife?

2 Was the wife’s decision to kill herself to prove her innocence a wise one? Why or why not?

3 Some say a parent who commits suicide also commits negligence, if they abandon their duties in raising a child. Do you think both judgments are justifiable? Explain your answer.

Vietnamese Stories for Language Learners

Подняться наверх