Читать книгу Vietnamese Stories for Language Learners - Tri C. Tran - Страница 13
ОглавлениеThe Woman with a Cursed Life
Clinging Adversity
People can come to religion for various reasons, but some find solace and escape from the injustice they face in their everyday lives. Others find that adversity seems to follow them no matter where they go. Such seems to be the fate of one particular married woman who has left her husband over a regrettable misunderstanding to seek haven in the house of Buddha. Ironically, she keeps running into misunderstandings and thus ends her life on a lamentable note.
Long ago, there was a young lady named Thi Kinh, who had a kind nature and a beauty that was pleasant to the eyes. She was pious, always thoughtfully cared for her parents, and proved able to manage a household. When she came of age, her parents betrothed her to a student named Thien Si. Her young husband was a gentle person, who studied diligently day and night for his exam. Thi Kinh thriftily helped care for him while he studied. Their married life was happy and peaceful. At night he would sit at his desk reading while she sat next to him embroidering and sewing. After he finished his studies, the couple would have good conversations with each other.
After much reading one evening, Thien Si fell half-asleep. He lay his head on his desk and napped for a bit. As Thi Kinh watched her husband sleeping, she suddenly saw a long strand of ingrown hair on his chin, a real eyesore. Thi Kinh mumbled to herself, “Oh, this ingrown hair does not make him look good one bit! I need to pluck it for him.” She took a penknife from her sewing basket and held it next to her husband’s face. She was about to cut the hair, when unexpectedly Thien Si woke up and became terrified that his wife was holding a knife to his throat.
He grabbed her hand and yelled, “Hey! Were you trying to kill me in my sleep or what?”
Thi Kinh was no less terrified. She made an effort to explain herself, but Thien Si stubbornly did not believe her. Her mother-in-law heard the commotion from inside their room and ran out to see what was happening. Thien Si and Thi Kinh each told her their side of the story. Naturally, the mother had to believe her son. After the woman viciously scolded and criticized her daughter-in-law, she sent Thi Kinh back home to her own parents.
Thi Kinh, heartbroken at this injustice, left her marital home. She then shaved her head, disguised herself as a male, and took shelter in a Buddhist temple, to be far away from worldly matters. The elderly monk, not suspecting that she was a woman, accepted her into the temple and gave her a religious name “Kinh Tam.” Day and night from then on, Kinh Tam chanted prayers and immersed herself in Buddha’s teachings.
Among the group of Buddhist followers who diligently went to the temple was a girl named Thi Mau. Although she often listened to Buddha’s righteous teachings, she had a flirtatious personality. Seeing a young, handsome monk who spoke in a calm manner, Thi Mau fell in love. Many times Thi Mau spoke amorous words and tried to seduce Kinh Tam, but the monk only closed her eyes tightly and prayed to Buddha. During that time, Thi Mau was also having an affair with a fellow from the village, with her stomach growing every day. After being brought out and interrogated for the sin of being pregnant out of wedlock, Thi Mau blamed it on Kinh Tam. The young monk was dragged out into the village courtyard, humiliatingly flogged, and forced to pay a fine. The elderly monk felt sorry for her, paid her fine, and built a hut behind the temple for her to stay temporarily.
On the day she gave birth, Thi Mau carried her newborn baby to the straw hut where Kinh Tam was staying, left the baby in front of the door, and then disappeared. Kinh Tam felt sorry for this innocent baby, so she adopted it. Everyday she went round the neighborhood, asking for milk for the baby even though the villagers criticized and ridiculed her. As the child grew older, Kinh Tam grew weaker day by day, because she was both sick and saddened. She wrote a letter explaining the details of her circumstance and instructing her adopted child to take it to the temple in the unfortunate event of her death. Soon after, Kinh Tam passed away. The child remembered its father’s bidding and gave the letter to the elderly monk. When Kinh Tam’s corpse was prepared to be buried, everyone then discovered that she had indeed been born a female. The elderly monk immediately created an altar and prayed a Buddhist requiem for this ill-fated person. Kinh Tam’s soul then transformed into Her Holiness Quan The Am Bo Tat. This is why whenever someone meets with injustice, people often refer to it using the idiom, “Thi Kinh injustice.”
Quan Âm Thị Kính
Oan Nghiệt Không Rời
Người ta có thể tìm đến tôn giáo vì nhiều duyên cớ khác nhau. Có người tìm an ủi ở chốn thiền môn để chạy trốn hàm oan trong cuộc sống của họ. Đối với một số người, oan nghiệt dường như mãi theo đuổi họ, cho dù họ có đi đâu đi nữa. Đó dường như là số phận của một người đàn bà phải chia tay với chồng vì một hiểu lầm đáng tiếc để nương nhờ cửa Phật. Éo le thay, nàng cứ tiếp tục phải đối đầu với những hiểu lầm khác và cuộc đời của nàng vì thế đã kết thúc một cách bi thảm.
Ngày xưa, có nàng thiếu nữ tên gọi Thị Kính, tính tình hiền hậu, nhan sắc dễ coi. Đối với song thân, nàng là người con hiếu thảo, lúc nào cũng ân cần chăm sóc cha mẹ, đảm đang việc nhà. Đến tuổi cập kê, nàng được cha mẹ gả cho một thư sinh tên là Thiện Sĩ. Người chồng trẻ là một học trò hiền lành, ngày đêm nấu sử sôi kinh để chờ ngày ứng thí. Thị Kính tần tảo lo cho chồng ăn học. Cuộc sống vợ chồng rất êm đềm, hạnh phúc. Đêm đêm, chồng ngồi bên án thư đọc sách, còn vợ ngồi bên cạnh thêu thùa, may vá. Lúc bài vở xong xuôi, hai vợ chồng nói chuyện với nhau thật tâm đầu ý hợp.
Một đêm nọ, Thiện Sĩ đọc sách đã nhiều, thiu thiu buồn ngủ. Chàng ngả đầu xuống án thư chợp mắt một chốc. Thị Kính ngắm chồng đang ngủ, chợt thấy trên cằm chàng có một sợi râu dài, mọc ngược, trông rất khó coi. Thị Kính lẩm bẩm một mình: “Ồ, sợi râu này mọc ngược nhìn chẳng tốt cho tướng mạo của chàng tí nào! Ta phải nhổ đi cho chàng mới được.” Sẵn con dao nhíp trong rổ đồ may, Thị Kính cầm lên, kề vào mặt của chồng, toan cắt sợi râu. Chẳng ngờ lúc ấy Thiện Sĩ choàng tỉnh, hoảng hốt thấy vợ đang cầm dao kề cổ mình. Chàng nắm lấy tay vợ, la lên:
–Ô hay! Nàng định giết ta trong lúc ta đang ngủ hay sao?
Thị Kính cũng hoảng hốt không kém. Nàng ra sức phân trần nhưng Thiện Sĩ một mực không tin. Bà mẹ chồng ở buồng nghe tiếng ồn ào, chạy sang xem sự tình. Thiện Sĩ và Thị Kính mỗi người kể lại cho lão bà nghe câu chuyện theo ý mình. Tất nhiên là lão bà phải tin con trai mình. Bà mắng nhiếc con dâu thậm tệ rồi đuổi nàng về với cha mẹ ruột. Thị Kính đau khổ vì oan ức, bỏ nhà ra đi, xuống tóc và cải trang thành nam nhi xin vào nương nhờ cửa Phật, xa lánh sự đời. Sư cụ không ngờ nàng là gái, nhận nàng vào chùa và đặt pháp danh cho nàng là Kính Tâm. Từ đó, Kính Tâm ngày đêm tụng kinh gõ mõ, trau dồi Phật pháp.
Trong đám thiện nam tín nữ chăm đi lễ chùa có cô gái tên Thị Mầu. Ả này tuy thường nghe kinh Phật dạy bao điều hay đẹp nhưng tính tình lại lẳng lơ. Thấy nhà sư trẻ mặt mũi khôi ngô, ăn nói điềm đạm, Thị Mầu đem lòng yêu mến. Đã nhiều lần Thị Mầu mang lời ong bướm để dụ dỗ Kính Tâm nhưng nhà sư chỉ biết mắt nhắm nghiền, miệng niệm Phật. Trong lúc đó, Thị Mầu vẫn thường tư thông với một gã trai trong làng, rồi bụng mỗi ngày một lớn. Bị mang ra làng tra hỏi vì tội không chồng mà chửa, Thị Mầu đổ vạ cho Kính Tâm. Thế là nhà sư trẻ bị lôi ra đình làng, nhận đòn đau ô nhục và bị bắt nộp tiền phạt vạ. Sư cụ thương tình, nộp vạ cho Kính Tâm và cất một cái lều nhỏ phía sau chùa cho nàng tá túc.
Đến ngày khai hoa nở nhuỵ, Thị Mầu bế đứa con còn đỏ hỏn đến túp lều nơi Kính Tâm đang ở, bỏ con trước cửa rồi trốn biệt. Kính Tâm xót thương trẻ thơ vô tội, đành phải nhận nuôi. Ngày ngày, nàng đi khắp xóm xin sữa về cho đứa bé bú, mặc cho dân làng dị nghị, chê cười. Đứa bé càng lớn lên thì Kính Tâm cũng mỗi ngày mỗi suy sụp vì bệnh hoạn lẫn buồn phiền. Nàng viết một lá thư kể rõ sự tình, dặn con nuôi đưa cho chùa nếu chẳng may nàng qua đời. Ít lâu sau, Kính Tâm mất đi. Đứa con nhớ lời cha dặn, đưa lá thư cho sư cụ. Khi nhục thân Kính Tâm được tẩm liệm, lúc ấy mọi người mới biết nàng đúng là phận gái. Sư cụ bèn lập trai đàn, tụng kinh cầu siêu cho người xấu số. Vong linh Kính Tâm sau đó hoá thân thành Đức Quán Thế Âm Bồ Tát. Về sau, mỗi khi có ai bị oan ức, người đời thường dùng thành ngữ “oan Thị Kính” là thế.
Cultural Notes
1 A saying goes, “Phép vua thua lệ làng” (“The king’s laws yield to the village’s regulations”), one example of which can be seen in this story. Each village used to have its own laws that could not be overridden by the king’s power. Having a child out of wedlock was considered a crime for an unwedded woman. She would be taken to the village communal house to be publicly and corporally punished in front of the villagers.
2 “Quán Âm,” or “Kwan Yin,” the name referring to the bodhisattva, means “the one who observes the sound of the world.” This bodhisattva attains Buddhahood for the benefit of all sentient beings and is portrayed as either a male or a female according to the culture. In Vietnam’s Buddhism, this bodhisattva is believed to be female and popularly referred to as “Phật Bà,” or “Lady Buddha.”
Vocabulary and Expressions
NOUNS
án thư desk
lời ong bướm amorous words
nam nhi male
nhan sắc beauty
nhục thân corpse
oan ức injustice
pháp danh religious name
Phật pháp Buddha’s teachings
song thân parents
thư sinh student
tính tình personality
vong linh soul
PRONOUN
ả she, her (pejorative)
ADJECTIVES
đảm đang capable
dễ coi easy on the eyes
hiền hậu sweet and gentle
hiếu thảo pious
hoảng hốt terrified
khôi ngô handsome
lẳng lơ flirtatious
ô nhục humiliating
VERBS
cải trang to disguise oneself
chăm sóc to care for
chê cười to ridicule
choàng tỉnh to wake up all of a sudden
chợp mắt to fall asleep
dị nghị to object
đổ vạ to blame
dụ dỗ to seduce
lẩm bẩm to mumble
niệm Phật to pray to Buddha
phân trần to explain oneself
tá túc to stay temporarily
trau dồi to improve
tư thông to have an affair
ứng thí to sit for an exam
xuống tóc to shave off one’s hair
ADVERBS
ân cần thoughtfully
điềm đạm in a composed manner
tần tảo in a contrived manner
thậm tệ very badly
thiu thiu half-asleep
IDIOMATIC EXPRESSIONS
đến tuổi cập kê to come of age
khai hoa nở nhuỵ to give birth
không chồng mà chửa to be pregnant without being married
nấu sử sôi kinh to study diligently
nương nhờ cửa Phật to take shelter in a Buddhist temple
tâm đầu ý hợp to hit it off
tụng kinh gõ mõ to chant prayers (while beating a wooden bell)
xa lánh sự đời to stay away from worldly matters
Discussion Questions
1 Thi Kinh obeyed her parents’ decision to marry a scholar, considered a good catch for a young woman during that period, rather than marrying for love. What do you think about this?
2 Was Thien Si reasonable in accusing his wife of attempting to kill him in his sleep? Elaborate on your answer.
3 Was the feeling of Thi Mau for Thi Kinh love or lust? Explain your answer.