Читать книгу Vietnamese Stories for Language Learners - Tri C. Tran - Страница 12
ОглавлениеThe Love Story of Truong Chi
When Love and Illusions Collide
It is often said, “Love begins in the eyes, and quickly goes to the heart.” In the following story, a young woman’s love begins with her ears. Every day she hears the haunting melody of a flute played by a poor, young man coming up from a distance. As love blossomed in her heart, she imagined the appearance of the young man with whom she has fallen in love. What will happen when she meets face-to-face with the man of her dreams for the first time?
Long, long ago, there was a beautiful young girl named My Nuong, the daughter of a widowed mandarin. The mandarin’s residence was next to a tranquil river. Day in and day out, My Nuong stayed in the huge house alone, sometimes embroidering or playing a musical instrument, other times painting or reading. Every evening, there was the sound of someone playing a flute that echoed up from the river, sometimes low-pitched, other times high. The flute’s music captivated her. There were times when the tune was happy, and times when it was melancholic. Slowly but unconsciously, My Nuong became infatuated with the sound of that flute, and she imagined that the musician playing it was a handsome young man, clever at everything. She didn’t know that in reality the sound came from Truong Chi, an ugly and lanky fisherman, who was poor.
One evening, the sound of the flute suddenly stopped. Evening after evening, it no longer echoed up from the river. My Nuong waited anxiously. A short while afterwards, when she had completely lost hope that the sound would ever echo up again, My Nuong fell seriously ill. The mandarin invited countless good physicians from the area to examine his daughter, but no one knew what was ailing her.
Much later, a renowned physician came to check the daughter’s pulse. He said pensively, “My lady, I’m afraid you are suffering from depression. Are you waiting for something or disappointed about anything?”
My Nuong then confessed to him that she had been obsessed with the sound of the flute from a young man she had never met. The physician discussed this with her father, suggesting that they find this young man and bring him to the house to play the flute for My Nuong, with the hope she would be cured. Her father loved her so much that he ordered someone to find Truong Chi and invite him to come. When Truong Chi arrived at the entrance, the mandarin was extremely disappointed because the young man looked so ugly and poor. He found ways to keep the boy outside so that My Nuong would not see his face, and told him to play the flute. Once the familiar melodious sound of the flute resounded from outside, My Nuong suddenly felt revitalized and became quite cheerful again. She wished to see the young man. The mandarin tried every way to prevent this from happening, but My Nuong was insistent on meeting the flute player. Finally, the mandarin had to allow Truong Chi to enter and meet My Nuong. My Nuong was indeed extremely disappointed when she realized that the flute player who had made her lovesick was just an ordinary, unattractive fellow. My Nuong let him leave without even speaking to him. Ever since this disillusionment, she never thought about the flute player again.
As for Truong Chi, the pitiful young man had already fallen in love with this beautiful noble girl whom he had just met. He knew his position in life, that he was poor and ugly, and that she would never care about him. Depressed, Truong Chi became sick and died. His corpse separated and wove back together to become a small translucent globe that shone like a gem. Someone happened to see this strange globe in Truong Chi’s boat and took it to the market to sell. It just so happened by fate that My Nuong saw the globe one day when she went to the market. She asked about the story behind this strange object. When she found out the connection between the globe and the flute player from her past, My Nuong bought the globe and took it home. She asked a gem-cutter to make a teacup from the globe. When the crystal teacup was finished, she brought it home and poured tea into it. Strangely, at the bottom of the cup was a sparkling image of the shadow of a person—sitting and playing a flute, with the familiar melodious, fast and slow sound of the flute of long ago resounded. My Nuong suddenly remembered a former love and was moved to tears. When her teardrops fell into the teacup, both the cup and the silhouette of the flute player disappeared.
Khối Tình Trương Chi
Tình Yêu Và Ảo Tưởng
Người ta thường nói: “Tình yêu bắt đầu từ đôi mắt, để rồi nhanh chóng vào con tim.” Trong câu chuyện dưới đây, tình yêu của một cô gái mới lớn bắt đầu từ đôi tai của mình. Cô nghe tiếng sáo huyễn hoặc của một chàng trai nghèo từ xa vẳng lại từ ngày này qua ngày nọ và tình yêu của cô đã chớm nở trong lòng. Từ đó, cô vẽ nên chân dung của chàng trai mà cô hằng yêu mến trong trí tưởng tượng của mình. Chuyện gì sẽ xảy ra khi cô giáp mặt với người yêu trong mộng của mình lần đầu tiên?
Xưa thật là xưa, có nàng thiếu nữ xinh đẹp tên gọi Mỵ Nương, là con của một vị quan goá vợ. Tư dinh của vị quan nằm kế bên một dòng sông êm đềm. Ngày ngày, Mỵ Nương thơ thẩn trong ngôi nhà rộng lớn nhưng cô quạnh, lúc thì thêu thùa, đánh đàn, lúc thì vẽ tranh, đọc sách. Mỗi khi chiều xuống, từ dưới sông lại vẳng lên tiếng sáo của một ai đó, khi trầm, khi bổng. Tiếng sáo nghe huyền hoặc, có khi vui tươi, có khi ai oán. Không biết tự lúc nào, Mỵ Nương đã say mê tiếng sáo. Rồi nàng mường tượng ra người thổi sáo là một chàng thanh niên xinh đẹp, văn võ song toàn. Nàng có biết đâu thực ra tiếng sáo ấy là của Trương Chi, một chàng trai nghèo khổ làm nghề chài lưới, tướng mạo xấu xí, gầy gò.
Bỗng một hôm, tiếng sáo ngưng bặt. Rồi chiều lại qua chiều, tiếng sáo không còn vẳng lên từ phía dòng sông nữa. Mỵ Nương khắc khoải đợi chờ. Một thời gian ngắn sau đó, khi đã hoàn toàn tuyệt vọng, thấy rằng tiếng sáo sẽ không bao giờ còn vang lên nữa, Mỵ Nương ngã bệnh nặng. Vị quan mời không biết bao nhiêu thầy thuốc giỏi trong vùng đến khám bệnh cho con gái nhưng không ai biết nàng mắc bệnh gì. Mãi về sau mới có một vị danh y đến bắt mạch cho nàng và trầm ngâm bảo:
–Ta e rằng công nương bị tâm bệnh. Chẳng hay công nương có trông chờ hay thất vọng về điều chi không?
Lúc bấy giờ Mỵ Nương mới tình thật thưa với người thầy thuốc là nàng đã bị ám ảnh về tiếng sáo của một chàng trai chưa biết mặt. Vị danh y bàn với người cha, đề nghị tìm đến chàng trai để xin chàng đến thổi sáo cho Mỵ Nương nghe, may ra bệnh có thể được chữa lành. Người cha thương con, truyền người tìm ra Trương Chi và mời chàng đến. Lúc Trương Chi đến cửa quan, vị quan vô cùng thất vọng vì thấy chàng quá xấu xí, nghèo nàn. Ông tìm cách giữ chàng lại bên ngoài cho Mỵ Nương không thấy mặt và bảo chàng chỉ thổi sáo cho nàng nghe. Khi tiếng sáo réo rắc, quen thuộc vừa vang lên từ bên ngoài, Mỵ Nương bỗng thấy người khoẻ hẳn lại và tinh thần rất đỗi phấn chấn. Nàng ngỏ ý muốn thấy được mặt chàng trai. Vị quan cố tìm mọi cách ngăn cản nhưng Mỵ Nương vẫn khăng khăng đòi gặp mặt người thổi sáo. Cuối cùng, vị quan đành để Trương Chi vào gặp Mỵ Nương. Quả nhiên, Mỵ Nương vô cùng thất vọng khi thấy người thổi lên tiếng sáo đã làm mình tương tư chỉ là một gã thanh niên tầm thường, xấu trai. Mỵ Nương để chàng trai ra về mà không chuyện trò, hỏi han gì cả. Từ khi vỡ mộng, Mỵ Nương không còn tơ tưởng gì đến người thổi sáo nữa.
Về phần Trương Chi, chàng trai tội nghiệp đã sinh lòng luyến ái cô gái quyền quý, xinh đẹp mà chàng vừa diện kiến. Chàng biết mình thân phận nghèo hèn, dung mạo xấu xí, sẽ chẳng bao giờ được nàng đoái hoài đến. Buồn rầu, Trương Chi lâm bệnh và chết. Xác chàng rã ra rồi kết lại thành một quả cầu nhỏ trong suốt và sáng như ngọc. Có người thấy quả cầu lạ trong chiếc thuyền của Trương Chi, lấy đi và mang ra chợ bán. Tình cờ, một hôm đi qua chợ, Mỵ Nương thấy được quả cầu. Nàng hỏi qua lai lịch của vật lạ. Khi biết trái cầu có liên quan đến chàng trai năm xưa thổi sáo, Mỵ Nương mua cầu đem về. Nàng nhờ thợ ngọc làm quả cầu thành một cái chén trà. Khi chén ngọc đã thành hình, Mỵ Nương đem về rót thử trà vào chén. Lạ thay, dưới đáy chén lung linh hiện ra một bóng người ngồi thổi sáo. Rồi tiếng sáo quen thuộc ngày xưa cũng vang lên, réo rắt, dặt dìu. Bất giác, Mỵ Nương nhớ lại mối tình thuở trước, chạnh lòng rơi hai hàng nước mắt. Khi những giọt lệ của Mỵ Nương rơi vào chén trà, cả chén lẫn bóng hình của người xưa đều tan biến mất.
Cultural Notes
1 The flute was a very popular wind instrument in old Vietnam, especially in the countryside. Its popularity was mainly due to the ease and low cost of making it. The traditional flute is usually made of phyllostachys, a kind of mid-size bamboo, which is very easy to find in almost any village. Young boys herding a water buffalo used to play the flute while sitting on the back of the animal during their workday in the fields. Quiet summer afternoons or evenings in the countryside would also be accented by the melodious sounds of a flute played by someone who wanted to express their emotions through it.
2 Checking a patient’s pulse is a medical method used by oriental physicians to diagnose his or her health problems. The physician would check the pulse by slightly pressing his fingers on the blood vessels in the patient’s wrist area. A complete prognosis also involves the examination of the patient’s facial color and his or her “spirit,” expressed by facial expressions (especially around the eyes).
Vocabulary and Expressions
NOUNS
công nương daughter of a mandarin
danh y famed physician
nghề chài lưới fishing
ngọc gem
quả cầu ball
sáo flute
tâm bệnh depression
thân phận condition
thầy thuốc physician
tinh thần spirit
tư dinh residence
tướng mạo countenance
ADJECTIVES
ai oán plaintive
bị ám ảnh obsessed
bổng treble, high
chạnh lòng touched
cô quạnh solitary
dặt dìu presto and largo
êm đềm tranquil
huyền hoặc fantastic
phấn chấn cheerful
quyền quý noble
réo rắc melodious
tầm thường mediocre
thất vọng disappointed
tội nghiệp pitiful
trầm bass, low
trong suốt transparent
tương tư lovesick
vỡ mộng disillusioned
xấu trai not handsome
VERBS
bắt mạch to feel the pulse
chữa lành to cure
đề nghị to suggest
diện kiến to meet in person
đoái hoài to condescend to take notice
e to be afraid
khám bệnh to examine a patient
mường tượng to imagine
ngưng bặt to stop abruptly
thêu thùa to embroider
thơ thẩn to wander
ADVERBS
bất giác suddenly
khắc khoải anxiously
lung linh sparklingly
may ra hopefully
quả nhiên indeed
rất đỗi extremely
tình thật honestly
trầm ngâm pensively
IDIOMATIC EXPRESSIONS
chiều lại qua chiều evening after evening
ngày ngày day in, day out
sinh lòng luyến ái to fall in love
văn võ song toàn all-round, well-rounded
xưa thật là xưa long, long ago
Discussion Questions
1 The story shows that My Nuong’s love for Truong Chi was based on her imagination (a handsome flute player) as well as on a reality (the sound of his flute). Discuss the interaction between reality and imagination that brings about love.
2 Can a powerful, albeit imaginative, love like My Nuong’s be easily extinguished by an unembellished truth, like that of Truong Chi’s ugliness? Elaborate on your answer.
3 What does the disappearance of both the teacup and the flute player’s silhouette symbolize, in your opinion?